cart.general.title

Bà Jane Doe

HLV CAO CẤP / SENIOR COACH

Tôi tìm đến Gym, khởi nguồn là vì tôi yếu từ nhỏ, mặc dù nhìn bề ngoài khá mũm nhưng ốm vặt là cái có lẽ tôi giỏi nhất. Còn nhớ khi tôi nói sức khỏe tôi yếu. Lũ bạn tôi nhìn nhau rồi phá lên cười. Lần đầu tiên tôi biết xấu hổ và tự ái. Gia đình tôi đều làm viên chức nhà nước. Bản thân không có gì nổi trội, không năng nổ kèm sức khỏe chẳng hơn ai. Tôi tin rằng tôi chỉ hợp công việc nhẹ nhàng, ngồi làm công ăn lương là đủ- đó là nhận xét của tất thảy ý kiến chung của mọi người. Quá chán tình trạng “hơi tý là ốm” của mình, tôi quyết định tập Gym, rất nhiều bộ môn nhưng tôi chọn Gym dù mẹ tôi không đồng thuận vì tôi là con gái. Nhưng cũng từ đây mà tôi thay đổi. Từ 1 đứa hay ngại, không thích ở môi trường toàn người lạ. Tôi vui vẻ, thoải mái hơn vì lần đầu tiên tôi thấy hứng thú thực sự với việc gì đó. Tôi chẳng ngại nằm đẩy tạ giữa 1 nơi toàn đám con trai. Phòng Gym lại là nơi khiến tôi mở lòng, biết yêu quý mọi người, biết cười đùa nhiều hơn. Niềm tin bản thân chỉ hợp công việc văn phòng của tôi mờ dần. Tôi không muốn mỗi ngày đều quay vòng lặp lại ngày này qua ngày khác. Tôi muốn làm công việc gì đó luôn mang cho tôi niềm vui, niềm mới mẻ, cho tôi cảm giác biết đợi đến ngày hôm sau được đi làm tiếp. Tôi cũng gần phát điên khi bắt đầu một công việc nào đó rồi phải ngừng đến phòng tập. Rồi tôi nghĩ ” Tại sao mình không làm 1 công việc ngay tại phòng Gym- mình vừa có công việc, vừa được tiếp xúc hàng ngày với tạ?”. Tôi tìm tới SUF. Bởi còn quá nhiều thiếu sót, tôi không chuẩn bị gì cho cuộc phỏng vấn ngoài niềm tin rằng mình đam mê là đủ, do đó 2 lần tôi bị đánh trượt 1 cách phũ phàng. Nhưng có lẽ nếu không nhờ thất bại đó, tôi sẽ không nghĩ rằng những khuyết điểm sẽ là cản trở bản thân mình phát triển. Tôi học được cách nhìn nhận lại bản thân, trau dồi nhiều hơn về Gym . Lần thứ 3 tiếp tục quay lại, những cố gắng của tôi đã được công nhận, vì “máu” và không chịu bỏ cuộc. Tôi vẫn chưa quên cảm giác được nhận áo Coach trong tay, tôi tin tôi đang đi trên con đường đúng nhất từ trước đến giờ. Đây là con đường tôi đi tìm bản thân mình. Chúng ta không biết mỗi ngày sẽ có những điều gì sẽ xảy đến với mình, và mỗi học viên là 1 cá thể khác biệt, tôi sẽ phải học làm sao để hiểu được họ, mang “nhiệt” tới cho họ, và họ sẽ lại mang cho tôi 1 trải nghiệm mới, 1 bài học mới. Tôi muốn mang niềm tin có thể thay đổi bản thân này đến không chỉ học viên của mình mà với tất cả mọi người. Chỉ cần quyết tâm, biến động lực thành nghị lực, không gì là không thể Phương châm: “You never know how strong you are until being strong is your only choice.”